làm bạn với chính mình
Bất cứ mối quan hệ tốt đẹp nào cũng cần được xây dựng trên tình yêu thương và sự tôn trọng. Chúng ta hiểu rất rõ điều này trong mối quan hệ với bạn đời, gia đình, bạn bè, đồng nghiệp… Và chúng ta dành nhiều công sức để nuôi dưỡng tình yêu đối với người khác.
Nhưng đôi khi chúng ta quên mất rằng, bản thân cũng cần được đối xử yêu thương và tôn trọng.
Từ tên nô lệ nhỏ
Đã có một thời gian dài mình đối xử với bản thân như một tên nộ lệ nhỏ. Bản thân luôn nhận những mệnh lệnh và trách móc như thế này:
Mình phải đến công ty sớm hơn 30 phút. Mình thật lười biếng!
Đáng lẽ mình không nên nói như thế trong cuộc họp. Thật ngu ngốc!
Mình lại quên ngày sinh nhật mẹ. Mình tệ thật!
Cứ như thế, mình ra lệnh bản thân miệt mài chạy theo những tiêu chuẩn, để được sự công nhận từ bên ngoài. Mình luôn lo lắng, trách móc bản thân vì mình chưa đủ tốt, chưa đủ giỏi, chưa đủ thành công bằng cô A, chị B.
Cho đến một ngày mình nhận ra, mình đã không biết bản thân muốn gì. Vì sao mình làm điều mình đang làm. Mình có thực sự muốn làm điều đó. Hay làm vì trách nhiệm, vì bổn phận, vì sự công nhận của mọi người xung quanh?
Tên nô lệ nhỏ bên trong đã kiệt sức.
Yêu bản thân, mình nhận ra bản thân không cần thiết phải hoàn hảo
Trở thành bạn với chính mình
Có lẽ không ai trong chúng ta mắng mỏ bạn bè mình là đồ ngu ngốc hay lười biếng cả. Mà chỉ thường xuyên làm vậy với chính mình.
Khi chúng ta có một người bạn mới, chúng ta thường thích thú tìm hiểu về bạn mình. Họ làm gì, sở thích của họ, quan điểm của họ là gì. Chúng ta tò mò muốn biết. Nhưng ít khi chúng ta dành thời gian tìm hiểu bản thân mình.
Ban đầu mình nghĩ việc tìm hiểu bản thân thật kỳ cục. Nhưng khi tự hỏi mình hứng thú với điều gì, không chấp nhận điều gì, có năng khiếu đặc biệt gì… thì câu trả lời rất mơ hồ.
Knowing yourself is the beginning of all wisdom. Biết mình là khởi đầu của mọi sự thông thái.
Aristotle
Với mình, tìm hiểu về bản thân là một hành trình thú vị, và nhiều sự trải nghiệm. Liên tục thử những điều mới mẻ, bước ra khỏi vùng an toàn, ghi chép cảm xúc…
Từng bước một, mình đã và đang hiểu rõ người bạn bên trong nhiều hơn.
Xem thêm >> Tình yêu không phụ thuộc cảm xúc
Yêu bản thân và Ái kỷ
Mình nhận ra yêu thương bản thân là bài học khó nhất. Bởi vì ranh giới giữa Yêu bản thân (Self-love) và Ái kỷ (Narcissism) là rất mong manh.
Yêu bản thân là tôn trọng những nhu cầu chính đáng của bản thân. Ái kỷ là đặt nhu cầu của bản thân lên trên tất cả, nghĩ mình xứng đáng nhận được nhiều hơn. Yêu bản thân là giữ thái độ tích cực về bản thân. Ái kỷ là sự ảo tưởng về niềm tin mình thật đặc biệt và độc đáo.
Vì vậy, để yêu bản thân một cách công bằng mà không tự đặt mình vào vị trí trung tâm là điều không dễ.
Yêu bản thân, mình nhận ra bản thân không cần thiết phải hoàn hảo. Sự ngưỡng mộ của mọi người mà trước kia mình hằng theo đuổi cũng không còn ý nghĩa. Nỗi sợ bị đánh giá, bị xem thường hay sự lo lắng mình không đủ giỏi cũng không còn.
Mình chấp nhận bản thân mình như hiện tại. Với những sai lầm, vấp ngã, thất bại. Và biết rằng, mình đang học hỏi để trở nên tốt hơn mỗi ngày.
—
Từ bây giờ, trên hành trình cuộc sống, bên cạnh gia đình, mình còn có thêm một người bạn tốt. Người mình biết sẽ luôn ủng hộ và động viên mình tiến lên phía trước.
Bạn có người bạn nào như vậy không? Chia sẻ với mình ở comment bên dưới nhé!